Ngựa ra khỏi rừng, phía trước là một khu vực rộng rãi nhưng không phải không bị cản trở. Một hàng phủ binh, thích khách đông nghẹt được trang bị đầy đủ bày trận chặn đường Tiêu Như Dã và Mạch Tuệ, nhìn qua ít nhất cũng mấy trăm người.
Tiêu Như Dã ghìm chặt cương ngựa, nhếch môi cười lạnh, cuối cùng cũng không nhịn được nữa mà để lộ đuôi cáo rồi.
“Hôm nay ngươi không thể vào Ly thành này, bó tay chịu trói thì ta có thể cho ngươi được toàn thây!”
Một nam tử dẫn đầu đội ngũ phía trước cao giọng kêu gọi Tiêu Như Dã đầu hàng.
Tiêu Như Dã hừ lạnh một tiếng, đáp lễ: “Ta thấy e rằng đại nhân nhà ngươi và đám thích khách này muốn đầu rơi xuống đất hơn.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây