Mạch Tuệ cơm nước xong xuôi thật vui vẻ ra ngoài. Lúc này tuyết đã ngừng, hiếm khí ánh nắng tốt, ấm áp nướng mặt đất, tuyết đọng cũng tan đi một ít, chảy thành nước đọng đầy đất, lại vì nhiệt độ tổng thể vẫn còn khá rét lạnh nên có chỗ nước đọng đông thành miếng băng mỏng. Thị vệ dắt một con ngựa qua cho nàng, sau đó tự mình cưỡi ngựa nhanh chóng rời khỏi.
“Này, chạy nhanh như vậy làm gì?”
Mạch Tuệ chớp mắt mấy cái nhìn con ngựa bên cạnh, lại nhìn thị vệ đại ca đa đi xa: “Còn muốn đi nhờ một chuyến đây.”
Lúc này Tiêu Như Dã cưỡi một con ngựa ô đi ngang qua Mạch Tuệ, từ trên cao nhìn xuống, khóe miệng nở nụ cười lòng dạ độc ác: “Đuổi theo.”
Nói xong hắn giơ roi lên chạy về phía trước. Mấy người phía trước cưỡi ngựa chạy, Mạch Tuệ đành phải cứng rắn dắt ngựa đuổi theo phía sau.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây