Mạch Tuệ không hiểu tại sao Tiêu Như Dã lại muốn tới đây, giống như đang tuyên bố với tất cả mọi người thân phận đặc biệt của nàng.
Mà thôi, vốn dĩ nàng cũng muốn tìm một cơ hội lộ diện, để thế lực phía sau người áo đen để ý rồi ra tay, sau đó một mẻ hốt gọn. Cách làm này của Tiêu Như Dã cũng phù hợp với kế hoạch của Mạch Tuệ.
“Lên ngựa...”
Tiêu Như Dã xoay người lên ngựa, nói với Mạch Tuệ.
Mạch Tuệ nhíu mày, có chút do dự, ai ngờ Tiêu Như Dã nói tiếp: “Ngươi không biết cưỡi ngựa, lên đi, đừng trì hoãn thời gian.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây