Mạch Tuệ trả lời: “Lúc trước từng ở nhà nhà Tưởng đại gia mấy ngày, có chút quen biết.”
“Vậy sao hôm nay đột nhiên các ngươi lại tới đây?”
Vũ Linh ôm kiếm tiến lên một bước: “Đại phu, ta muốn hỏi ông một chút trước, Tưởng gia cách nhà ông không xa, xung quanh cũng có mấy gia đình liền kề, vì sao không ai phát hiện người này?”
Đại phu nói thật: “Chuyện nhà hắn ta ai dám quản chứ, đối đầu với người nọ sẽ không có kết cục gì tốt. Cũng chỉ có ta tốt bụng, tuy rằng là tay mơ nhưng ít nhiều gì cũng có chút y đức, có điều chờ tình trạng của hắn ta ổn định thì các ngươi đừng ở lại chỗ ta nữa, đừng liên lụy tới ta.”
Người nọ hẳn là chỉ Vương Phú Quý hoặc Vương viên ngoại. Lúc trước đã biết bọn chúng ngang ngược càn rỡ, bây giờ nghe giọng điệu của đại phu này cộng thêm hành vi tránh không kịp của những thôn dân kia, hẳn là Vương gia từng đe dọa bọn họ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây