Sau khi nghỉ ngơi đơn giản mấy canh giờ, nhóm người lại bắt đầu lên đường. Lần trước ngồi xe ngựa mất năm sáu ngày mới từ Thanh Sơn trấn đến Tang Dương thành, lần này bọn họ cưỡi ngựa cả ngày lẫn đêm, vào chạng vạng ngày thứ ba sau khi khởi hành đã đến Thanh Sơn trấn. Tôn Đại Ngưu vội vã không nhịn nổi, sau khi vội vàng cơm nước xong thì cưỡi ngựa chạy thẳng tới làng chài.
…
“Y Y! Y Y, Y Y muội ở đâu?”
Tôn Đại Ngưu vô cùng lo lắng xông vào viện tử, đập vào mắt là một mảnh rách nát lộn xộn, dưới đất rải rác đồ đạc vỡ nát, bị tuyết che lấp khỏi ánh mặt trời. Mấy cánh cửa phòng bị mở rộng, thậm chí có cái tách khỏi khung cửa, cong cong vẹo vẹo, gió rét lạnh thấu xương thổi vào mấy cánh cửa gỗ mỏng manh thảm thương kia kêu ken két.
Mạch Tuệ và Vũ Linh đuổi theo chậm một bước, thấy cảnh tượng này cũng khiếp sợ không nói nên lời. Dáng vẻ thế này nào giống có người ở, thê lương thảm thiết giống như nhà hoang nơi ma quỷ trú ngụ trong bão tuyết.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây