Làm được một nửa, Mạch Tuệ thấy Tôn Đại Ngưu từ thôn trở về với vẻ mặt vui vẻ như gió xuân, tay cầm một bức thư, sau khi chào hỏi ngắn gọn, hắn ta vội vã vào nhà.
Mẹ nuôi mỉm cười, lại thở dài nói: “Đứa nhỏ Đại Ngưu này đã lớn tuổi như vậy rồi, tìm được một cô nương quan tâm nó cũng khó, hơn nữa còn xa như vậy.”
Mạch Tuệ nghe giọng mẹ nuôi như vậy không nhịn được đoán “Là Y Y tỷ gửi thư sao?”
Mẹ nuôi gật đầu: “Từ khi rời khỏi làng chài, ta đã cảm thấy có gì đó không ổn với nó. Ai hiểu con trai bằng mẹ, đúng là trong lòng nó luôn nhớ nhung đến cô nương nhà lão Tưởng đầu. Chưa đầy mười ngày sau khi nó đến đây, đứa trẻ này đã bắt đầu biết viết thư, lần nào ta đụng phải nó cũng thấy nó giấu giấu giếm giếm không chịu thẳng thắn thừa nhận.”
“Nó còn hỏi ta: Mẹ, con thích Y Y, Y Y cũng thích con, không biết mẹ có thích hay không. Lúc đó quá đột ngột, ta không kịp hiểu lời nó nên nó vội vàng nói ra một đống điểm tốt của Y Y, nha đầu kia tốt ta không biết sao, nhìn nó đối xử với ca ca, cha và nãi nãi của nó, ta rất thích tấm lòng hiếu thảo của nó, nó lại còn có năng lực nữa.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây