“Vậy thì hôm nay coi như cô nương này đã trừng trị gã một phen rồi, để xem sau này gã có còn dám làm vậy nữa hay không.”
Đồng lõa mặt mũi bầm dập, ôm bụng lăn lộn cuộn tròn như con sâu ở trên mặt đất.
Râu quai nón bị Vũ Linh đè xuống đất bắt chéo hai tay ra sau lưng, gã khóc lóc thảm thiết xin tha: “Nữ hiệp tha mạng, nữ hiệp tha mạng, tiểu nhân trên có mẹ già tám mươi, dưới có con nhỏ lên ba, xin hiệp nữ thương xót bỏ qua cho ta!”
Vũ Linh cúi đầu lạnh lùng hỏi: “Còn ăn vạ nữa không?”
“Không, không ăn vạ nữa.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây