Mạch Tuệ gật đầu, đơn độc trở về trước, mẹ nuôi tiếp tục nói một ít chuyện nhà với các nàng, nếu muốn định cư ở đây, cần phải làm quen với người trong thôn.
Mạch Tuệ lại đi ngang qua viện tử Vũ gia, lúc này yên tĩnh im ắng, không thấy ai ẩu đả gì, Mạch Tuệ bước hai bước tới chỗ cửa viện tử muốn nghe thử xem bên trong có động tĩnh gì không.
Chân mới vừa dịch đến trước cửa viện tử, đột nhiên có hai cái phi tiêu cắm thẳng vào lớp đất dưới chân Mạch Tuệ, tốc độ nhanh đến mức chỉ còn lại tàn ảnh, Mạch Tuệ khiếp hồn khoảng hai giây mới chợt nhớ thở hổn hển, nàng hít một hơi thật sâu sau đó nhanh chóng lùi lại.
“Ngươi làm gì đấy?”
Một giọng nữ vang lên, Mạch Tuệ ngẩng đầu nhìn thấy Vũ Linh đã ngồi trên tường viện tử từ khi nào không biết, nàng ta cong một chân rồi gác tay lên đầu gối, một thân đồ đỏ, vạt áo tung bay trước gió.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây