“À phải rồi, bánh mì này, Mạch Lạp, Mạch Cốc, mau đến đây ăn bánh mì!” Mạch Tuệ bèn xông vào sau bức bình phong, gọi hai đứa nhóc đang chơi đùa cái gì đó.
Nàng chia bánh mì trong ngực cho từng người: “Mẹ nuôi, chúng ta ăn cơm xong thì đi tìm nhà mẹ của mẹ đi.”
Nàng vừa nói đến đây, mẹ nuôi lập tức hốt hoảng, cầm bánh mì nuốt không nổi.
“Nhiều năm trôi qua ta chưa về nhà lần nào, lần về nhà cuối cùng đã là mười mấy năm trước, không biết Đạo gia có thay đổi hay không, cha mẹ có còn khỏe mạnh hay không, những năm qua không có tin tức gì của họ cả…”
Cha nuôi nắm lấy bàn tay mẹ nuôi và an ủi: “Nàng đừng lo lắng quá, cả nhà ta đều ở bên cạnh nàng.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây