Tưởng Y Y nhìn đến ngây người, đây là lần đầu tiên nàng ấy nhìn thấy một nam tử có sức lực lớn như vậy, ngay cả ca ca nhà mình khi chân vẫn còn lành lặn mà bổ củi xong cũng phải thở dốc hai phát.
Tôn Đại Ngưu vừa ngẩng đầu lên đã thấy Tưởng Y Y đang nhìn chằm chằm mình, trái tim hắn ta khẽ run lên, rìu trong tay bổ lệch xuống đất, đập nát cả tảng đá trên mặt đất.
Mặt của Tôn Đại Ngưu cũng bị một cục đá vụn văng lên khứa qua một phát.
“Huynh, huynh không sao chứ?” Tưởng Y Y vội vàng đặt chậu gỗ xuống chạy tới kiểm tra mặt hắn ta.
Nhận thấy mình đứng gần Tôn Đại Ngưu quá, Tưởng Y Y lại lùi ra sau một bước nhỏ, thấy hắn ta giơ tay định lau vết thương đang chảy máu thì vội vàng nói: “Huynh đừng chạm tay vào!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây