Dẫn Theo Nhãi Con Chạy Nạn: Ta Dùng Không Gian Tích Trữ Vật Tư

Chương 307: Trú mưa

Chương Trước Chương Tiếp

Người chèo thuyền nói: “Tránh mưa ở đây, giữa trưa nóng ngủ trên chiếu một giấc, trốn nắng xong lại về trấn.”

Một người chèo thuyền khác ôm tới mấy bó củi khô và cỏ khô từ một bên, móc chiết hỏa tử từ trong ngực ra ở bên kia nhóm lửa.

Lửa cháy lên, người chèo thuyền nói với mấy người: “Cởi quần áo ướt ra hong một chút đã, có lẽ trận mưa này sẽ không kéo dài lâu.”

Cả người cha nuôi đều ướt, đành phải cởi áo ra hong, sau đó ngồi xuống đất ghé sát vào đống lửa. Mạch Tuệ cũng cởi giày vớ của hai đứa bé ra đưa qua hong, mẹ nuôi giơ cánh tay của nàng lên thở dài.

“Nha đầu con đó, cứ va chạm chỗ này bị thương chỗ kia bị rách, bây giờ thuốc mới băng không bao lâu chỉ sợ đã bị dính mưa ướt hết rồi.” Mẹ nuôi quay đầu sang hỏi mấy người chèo thuyền: “Cái làng chài này có đại phu hay không, trên người khuê nữ ta còn có vết thương.”


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 10%👉
Combo Full lượt đọc giảm 11%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)