Tôn Nhị Ngưu nghẹn lời, đột nhiên cảm thấy mình hơi ngu ngốc, Tôn Đại Ngưu nhìn thấu tất cả, cười thầm trong lòng, đệ đệ ngu ngốc này thật hết thuốc chữa.
Tiểu Tiểu đứng ở cửa lều, nhìn Mạch Tuệ nói cười với hai đứa trẻ thông qua khe hở, trong lòng dần trở nên khó chịu.
Đệ đệ và muội muội của đại tỷ tỷ đến thăm tỷ ấy rồi, còn nó đã lâu rồi chưa gặp mẹ và ca ca, nó thật sự rất nhớ họ. Trong mắt Tiểu Tiểu đầy sự hâm mộ.
Đột nhiên, đại tỷ tỷ quay đầu, vẫy tay với nó: “Tiểu Tiếu, mau lại đây!”
Tiểu Tiểu sững sờ một lúc, nhìn hai cái đầu nhỏ nhô ra đằng sau Mạch Tuệ, chân cứng đờ không thể di chuyển được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây