Trương Kiền vẫn bình tĩnh đáp: “Bây giờ tình hình đã thay đổi, Tiêu lão tướng quân đã nhổ trại rồi, tất cả phải nghe ta chỉ huy.”
“Vâng thưa đại nhân.”
Tất cả lính canh cửa thành đều bị đi thay ca, Trương Kiền lấy cớ điều binh trên tường thành xuống, nhưng lại không bổ sung người thay thế. Gã ta đứng canh giữ trên tường thành, âm thầm đợi đến nửa đêm.
Xa xa có tiếng vó ngựa, Trương Kiền nở nụ cười điên cuồng, vẫy tay về phía đám người phía sau: “Mở cửa thành.”
Người phía sau liếc nhìn đại quân đằng xa, sau đó nhìn về phía Trương Kiền, nhịn không được nói: “Trương đại nhân, ngươi thật sự định làm như vậy sao? Tên đã bắn ra sẽ không thể quay đầu lại được đâu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây