Mạch Tuệ nhìn không được cười khẽ, thấy nữ nhân kia lại sắp nổi điên, nàng đứng dậy đúng lúc nói: “Vị... đại nương này, quan binh vẫn còn ở bên ngoài, nếu đại nương muốn gây sự thì cứ làm.”
Người ở bên cạnh kéo nàng ta ra ngoài, lắc đầu nhỏ giọng nói: “Thôi đi muội tử, đừng tranh cãi với bọn họ nữa, vừa rồi quan binh đã dạy bảo chúng ta rồi, đừng gây sự nữa.”
Nữ nhân kia không xông tới nữa, bình tĩnh lại ngồi xuống, ánh mắt căm giận vẫn trừng về phía mấy người Mạch Tuệ, rất không phục. Trận chiến nước bọt đã kết thúc như vậy.
Đúng lúc này cha nuôi đã thương lượng với quan binh xong, xốc lều lên bước vào, nói với Mạch Tuệ: “Quan binh đã cho phép ta vào trấn để giúp đỡ Chu đại phu và những đại phu khác, có thể qua lại giữa trại cách ly và y quán, mọi người cần mua gì thì cứ nói, ta sẽ mua giúp cho.”
Vừa dứt lời, những người xung quanh hâm mộ nhìn lại. Họ không được phép tùy ý đi lại, bình thường muốn ăn gì đều phải thông qua quan binh canh gác, nhét tiền cho quan bình rồi mới đưa tiền để mua đồ, đôi khi tiền thừa còn bị chiếm mất.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây