Mạch Tuệ nhanh chóng lục lại ký ức của nguyên chủ, trong ký ức của nguyên chủ hình như cũng có chuyện nàng ta rơi xuống nước thật, Mạch Tuệ bèn giải thích: “Có lẽ cũng vì lần ấy nên muội trở nên sợ nước, bây giờ chỉ cần nhìn thấy nước thôi là chẳng biết bơi thế nào.”
“Không sao đâu.” Tôn Nhị Ngưu cười sang sảng nói: “Khi nào muội muốn học, ca ca đều có thể dạy cho muội.”
Mạch Tuệ cong môi, bên khóe miệng xuất hiện hai lúm đồng điếu nho nhỏ, nàng đáp: “Được thôi...”
Cha nuôi nhìn hai người, gọi: “Được rồi, bơi đã rồi thì lên bờ đi thôi. Chúng ta còn phải đi xin ở nhờ nhà người ta nữa.”
Tôn Đại Ngưu cầm củ ấu cuối cùng lên bờ, Tôn Nhị Ngưu cũng lội tới: “Hình như trong hồ này có cá đấy, gấu kia còn đang mải bắt kìa.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây