“Ăn từ từ thôi, uống chút nước, đừng để bị nghẹn.” Tiêu tiểu tướng quân đứng dưới bầu trời xanh biếc, trên thảo nguyên đất vàng, sắc mặt lạnh lùng, nhưng lời nói lại rất dịu dàng.
Sau khi Mạch Tuệ phát hết màn thầu, nàng ôm đầu gối thở một hơi, nuốt một ngụm nước bọt, cổ họng khô rang.
Ngay khi nàng định uống một ngụm trong túi nước do Tôn Đại Ngưu đưa cho, một cây trường thương chĩa về phía nàng.
Mạch Tuệ giật mình, vội vàng lùi lại một bước, cau mày nhìn hắn “Tướng quân có ý gì?”
Tiêu tiểu tướng quân nhìn nàng chằm chằm, khóe miệng mím chặt, ánh mắt híp lại, lộ ra một cảm giác bị uy hiếp đe dọa lạnh như băng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây