Dẫn Theo Nhãi Con Chạy Nạn: Ta Dùng Không Gian Tích Trữ Vật Tư

Chương 229: Say nắng

Chương Trước Chương Tiếp

Mọi người đều có suy tính của mình, Mạch Tuệ đứng lên: “Chúng ta cứ đi trước đi, vừa đi vừa suy nghĩ, đến Bình An trấn rồi thì chắc có thể quyết định được rồi.”

Tôn thợ săn cất bản đồ đi: “Đúng vậy, trời đã gần sáng rồi, Đại Ngưu đi gọi những người kia dậy nhanh lên rồi đi.”

Đoàn người của Mạch Tuệ nhanh chóng thúc ngựa tiếp tục tiến về phía trước, đoàn người Tả Nhãn ca và Hữu Nhãn ca vẫn còn ngủ tại chỗ, một số người trong đoàn bị đánh thức, nhưng họ cũng chỉ ngẩng đầu lên nhìn nhóm Mạch Tuệ một cái rồi lại nằm xuống.

Bây giờ vẫn còn sớm, chúng ta cứ ngủ thêm một chút nữa đã.

Buổi trưa ánh mặt trời thiêu đốt mặt đất khô nứt nẻ, một đoàn người đi bộ cả buổi sáng tới tận trưa mà không bổ sung nước, môi đã khô đến mức nứt ra, phơi nắng nhiều mắt nổ đom đóm, nhưng nơi chết tiệt này vừa mênh mông bát ngát lại bằng phẳng, một bóng cây che mát cũng không có.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 10%👉
Combo Full lượt đọc giảm 11%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)