Buổi chiều ngày thứ hai, Mạch Tuệ diễn kịch với nhóm cha nuôi, khóc lớn một hồi, nhắc tới tính mạng của mẹ nuôi và đệ đệ muội muội, lại bày ra tương lai tốt đẹp phía trước, dùng cảm tình để đả động lòng của nhóm cha nuôi, lại dùng đạo lý để khiến bọn họ hiểu được.
Lúc này mới khiến đám thổ phỉ cảm thấy chắc chắn bọn họ sẽ cúi đầu đầu hàng.
Đêm đến như đã hứa.
Ngọn lửa vàng rực cháy lên khiến Mạch Tuệ hoảng hốt, cứ như đám cháy lớn trên núi lại bùng cháy ở trước mắt mình.
Ngày thứ hai sau khi các nàng bị thổ phỉ bắt được, ngọn lửa trên núi dần dần bị dập tắt, để lại một phế tích cháy sém, mặt đất trọc lốc hoang tàn đổ nát.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây