Dẫn Theo Nhãi Con Chạy Nạn: Ta Dùng Không Gian Tích Trữ Vật Tư

Chương 185: Có lẽ chúng ta phải đi thôi

Chương Trước Chương Tiếp

Mẹ nuôi nhóm lửa, Mạch Tuệ vo gạo, trong nhà còn nhiều nước, hai người nấu một nồi cháo thơm ngào ngạt, đây là món bồi dưỡng cơ thể tốt nhất bây giờ. Đồ ăn kèm là dưa chuột muối, tương ớt, mỗi người thêm hai quả trứng ốp la, một bữa ăn đơn giản.

Hai đứa trẻ ngửi thấy mùi thơm cũng thức dậy, chiếc áo choàng ngắn lùng thùng rũ trên người chúng, để lộ hai cánh tay trắng noãn, nõn nà như búp sen, chúng đưa bàn đẫm mồ hôi lên dụi mắt đẫm mồ hôi, mặn chát. Vừa nhìn thấy mẹ nuôi, hai đứa ngoan ngoãn chào.

Mẹ nuôi mỉm cười đáp lại, chạy tới ôm Mạch Lạp lên, rồi nhẹ nhàng đẩy nó ra: “Ra ngoài sân chơi đi, trong phòng bếp đang nấu cơm nóng lắm.”

“Lau mồ hôi cho nuôi này.” Mạch Lạp duỗi bàn tay nhỏ lau mồ hôi trên trán mẹ nuôi, sau đó đi tới ôm chân Mạch Tuệ, ngọt ngào gọi: “A tỷ, muội đói.”

Mạch Tuệ gần như bị sự đáng yêu của nó hòa tan.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 10%👉
Combo Full lượt đọc giảm 11%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)