“Tuệ nha đầu, xảy ra chuyện rồi!”
Nghe thấy giọng mẹ nuôi, Mạch Tuệ xuống giường ra mở cửa. Mẹ nuôi, Bạch lão cha và cả thôn trưởng đang đứng trước sân nhà nàng, vẻ mặt hoảng hốt. Trong tay Bạch lão cha còn cần một cái thùng gỗ.
“Có chuyện gì vậy? Mọi người tự lấy nước là được rồi.” Mạch Tuệ ngáp, nghi hoặc hỏi.
“Triệu đại thẩm chết rồi.”
Giờ đến lượt Mạch Tuệ hoảng hốt, nàng há hốc mồm không kịp phản ứng. Bạch lão cha liếc nhìn Mạch Tuệ một cái, rồi lại tránh ánh mắt nàng, mối quan hệ của ông ấy với nhà đầu này ngày càng trở nên xa lạ, giờ chỉ có thể được ví như người dưng đứng ngoài cuộc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây