Quý Thanh nói xong, đột nhiên nhìn về phía Mạch Tuệ nãy giờ vẫn im lặng, cười như không cười: “A tỷ, nhìn tình hình này mấy trăm cân lương thực của tỷ đúng là tiên đoán rất tốt đấy.”
Mạch Tuệ xấu hổ cười: “Quá khen, quá khen.”
“Thật ra thì lần này cháu tới đây vẫn muốn nhờ Phương thúc giúp ta mua một số thứ đấy.”
“Tỷ mua nữa sao!?”
“Cô nương muốn mua nữa sao!?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây