Cân nhắc tới việc mọi người chưa từng ăn cay, có lẽ không chấp nhận được, Mạch Tuệ tri kỷ chuẩn bị một nồi canh suông, một nồi canh cay. Cũng may lần trước tích trữ lương thực nàng có mua mấy cái nồi đất nhỏ, bây giờ chỉ cần dùng đá xây một cái hố lửa đơn giản là được. Nhiệm vụ này Mạch Tuệ gao cho Tôn Đại Ngưu và Tôn Nhị Ngưu.
“Lẩu? Muội lại muốn làm thứ gì kỳ lạ đấy?”
Tôn Đại Ngưu và Tôn Nhị Ngưu mặt mày ngơ ngác bị Mạch Tuệ bắt buộc trưng thu vào trong viện tử, sau đó làm cu-li. Mạch Tuệ thì vào nhà tôi đáy nồi. Đợi bọn họ xây hố lửa xong đã tự giác nhóm lửa trong hố lửa.
Mạch Tuệ đặt hai cái nồi một trong một đỏ lên trên hố lửa, dặn dò hai người ca ca: “Đốt lửa nhỏ, bây giờ ta đi gọi mọi người tới ăn.”
Tôn Đại Ngưu và Tôn Nhị Ngưu cùng nghe lời gật đầu, chờ Mạch Tuệ vừa đi, Tôn Nhị Ngưu đã nhìn chằm chằm vào cái nồi dầu ớt nổi lềnh bềnh. Mùi thơm sặc người kia, vừa rồi hắn ta đã ngửi thấy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây