Chiến sự vùng biên giới phía bắc nhìn như vững vàng, kỳ thật chấn động lòng người, thảm thiết lạ thường. Một tháng đã chết hai mươi ngàn người (không chỉ có quân đội Nam quốc), nếu như hắn ta và phụ thân đều bị gọi đi, để lại ba nữ tử, lại không có thế lực để dựa vào, Liễu Anh Đường không dám nghĩ bọn họ có còn ngày sống sót đoàn tụ hay không. Dường như chỉ có đưa Nhược Mi vào cung mới là tốt nhất cho đại cục. Nàng ấy ở trong cung, bên cạnh long sàng, có Trần gia che chở, tốt hơn tương lai trôi dạt khắp nơi nhiều.
…
Hai đứa bé tan học về nhà, Mạch Tuệ kêu bọn nó chơi trong sân một lát, ném một chút cây cỏ cho gà mái và ngỗng lớn ăn. Hai đứa bé chỉ bám vào khung cửa, thò cái đầu nhỏ ra, hai mắt sáng trong nhìn Liễu Nhược Mi đi bên cạnh Mạch Tuệ.
“Đại tỷ tỷ Liễu gia đó, lần đầu tiên ta nhìn thấy đại tỷ tỷ Liễu gia ra ngoài...”
Mạch Lạp gật đầu: “Ta cũng thế, hình như a tỷ và tỷ ấy là hảo bằng hữu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây