Mạch Tuệ dùng mu bàn tay lau mồ hôi trên trán, thở phì phò nói: “Mẹ nuôi, bây giờ nóng quá, tốt hơn hết đến chiều hẳn mang nó lên trấn bán.”
Mẹ nuôi hơi do dự: “Con bỏ rất nhiều công sức mới săn được con lợn này…”
Mạch Tuệ khoát tay: “Mẹ nuôi đừng lo cho con, bây giờ thứ chúng ta cần nhất là bạc, nhỡ đâu thật sự kêu gọi nhập ngũ thì…”
Mẹ nuôi đã nói chuyện Mạch Tuệ nói với mình cho cha nuôi và hai ca ca nghe, thế nhưng nam nhân mà nên rất cởi mở, không có lo lắng nhiều như vậy, mỗi ngày cần phải làm gì thì cứ làm cái đó.
“Không sao đâu, đó chỉ là giấc mơ, chúng ta bán lợn rừng xong cũng phải chia tiền cho Tuệ nha đầu mới đúng.” Cha nuôi nghiêm túc nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây