Bị a tỷ liếc sang, Mạch Cốc ngoan ngoãn trả bánh về chỗ cũ: “A tỷ, vậy tối nay đệ ăn tiếp được không ạ?”
Mạch Tuệ khẽ gật đầu.
Hiếm khi mới có một buổi trưa nhàn hạ thế này. Giờ đây, nàng không cần phải lo việc không có cá ăn nữa, một tiếng ở hiện thực tương đương một ngày trong không gian, hồ cá trắm cỏ nọ đã béo tốt, còn sinh thêm một bầy cá con mới.
Những chú cá nhỏ mà lúc trước Mạch Tuệ bắt ở sông về hồ cũng đã lớn hơn rất nhiều, bây giờ cả hồ đã hình thành một hệ sinh thái hoàn chỉnh. Còn thịt thì cần tích trữ thêm.
Nghĩ vậy, Mạch Tuệ và đệ đệ, muội muội bắt tay vào việc bện một số cạm bẫy ở nhà, sau đó mang ra sau núi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây