Tuy ở chỗ họ có rất nhiều lời đồn không hay về nàng ấy, hơn nữa tính tình người này còn nhu nhược nhưng xét về mặt nhân phẩm thì vẫn có thể coi là người đáng tin cậy. Bây giờ nhìn lại mới thấy, nàng ấy đã có những ngày tháng dễ chịu hơn rất nhiều sau khi rời khỏi Màn Thầu thôn.
Mạch Tuệ tin tưởng nàng ấy, nàng để hạt của cây cải dầu lại đó, rồi theo Tôn thợ săn trở về trên trấn ăn cơm.
Lúc hai người về đến phòng, món ăn đã được bày lên gần đủ, hai đứa nhỏ đã đói đến mức mỗi đứa ôm một cái đùi gà chiên giòn, gặm ngấu nghiến.
Trên đầu Uông đại nương cũng có thêm một đóa ngọc trai hình hoa đào, vẻ mặt nàng ta có phần xấu hổ, thẹn thùng. Tôn thợ săn mở to hai mắt nhìn chằm chằm vào Uông đại nương. Mạch Tuệ cười trộm, nàng khẽ đẩy Tôn thợ săn một cái, hắn ta lập tức ngã ngồi xuống bên cạnh Uông đại nương.
Uông đại nương đỏ mặt sẵng giọng: “Con đó, nha đầu này, không biết học mấy cái thứ xấu xa đó ở đâu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây