Những người đứng đón đều cầm lá cờ nhỏ màu đỏ trong tay, đây là phất cờ hò reo đó ư?
Sau khi bắt tay với những nhân viên làm việc tại đây, cả đám cùng lên một chiếc xe cá mập. Chiếc xe này còn xịn hơn xe được sản xuất sau thế chiến thứ hai, nhưng có điều… Đừng soi mói, nếu nó đã tốt đến vậy còn cần mình quay về làm gì?
Mọi người ở lại Quảng Châu hai ngày, sau đó bay từ Quảng Châu đến Bắc Kinh. Khi đến cửa khẩu, biểu ngữ chào đón vẫn y vậy khiến Phó Gia Thụ và Tần Du đều sững sờ. Mục Di Liên gầy hay mập cũng được, miễn sao hai vợ chồng họ nhận ra mẹ của mình là được rồi đúng không? Đến cả Phó Thường Bình cũng hồi hộp. Suy cho cùng bà nội qua đời khi bà mới mười hai tuổi, lúc còn bé bà hiếm khi tiếp xúc với cha mẹ của mình, là bà nội và bà ngoại đã nuôi bà khôn lớn.
Phó Thường Bình nói với Tần Du: “Mẹ ơi, giống thật.
Tần Du nhớ ra cha mẹ đã báo mộng sẽ đợi mình ở tương lai, chẳng lẽ không chỉ cha mẹ mà còn cả cha mẹ chồng của bà ư?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây