Người ngoại quốc ở Hương Cảng rất đông, như Thượng Hải cũng có cả đống người Nga, có gì mà đau mắt? Mục đích của ông Khương không cần nói cũng hiểu.
Tần Du tìm một nhà hàng gần công xưởng ăn cơm, ông Khương nâng ly: "Tôi ở nơi này trước hết cảm ơn cô Tần dốc lòng giúp đỡ. Ngay cả chuyên gia Xô Viết cũng nói động cơ cải tiến này mở mang lối tư duy cho bọn họ."
Tần Du nâng ly: "Không cần biết đối phương giúp chúng ta với mục đích gì, dù sao cũng là mang vàng thật, bạc trắng, đưa mạng người đến trợ giúp lúc chúng ta ngàn cân treo sợi tóc. Chút bản vẽ ấy của tôi có đáng gì đâu. Huống chi tôi vẫn luôn áy náy vì không có năng lực sản xuát càng nhiều xe hơi cho mọi người. Nếu bọn họ có thể sản xuất ra xe đưa chúng ta thì lòng tôi cũng an ổn hơn nhiều. Tóm lại, giờ phút này nam nữ Trung Hoa là một thể, nói đến cùng đều là người nhà, nói cảm ơn thì khách sáo quá, tôi cũng không dám nhận."
"Vợ chồng hai người thật đại nghĩa, chúng tôi ghi nhớ."
Ông Khương lại trò chuyện với Tống Thư Ngạn một lát. Tống Thư Ngạn lập lờ nước đôi, không đắc tội cũng không bàn sâu hơn, chỉ tập trung ăn tôm cua cá trước mặt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây