“Đại Thanh là Đại Thanh, Dân Quốc là Dân Quốc. Nông thôn thì dựa theo phong tục nhưng đụng đến kiện cáo thì rõ ràng phải dựa vào luật pháp. Bình thường không ai coi trọng bốn chữ nam nữ bình đẳng này, nhưng nếu thực sự xử án, bà có thể làm gì được? Hơn nữa, là bà ức hiếp mẹ góa con côi bọn họ trước, cô cháu gái này của bà bởi vì ly hôn mà đã khiến cả Thượng Hải xôn xao và trở thành hình mẫu phụ nữ hiện đại. Bà kiện cô ấy, đằng sau cô ấy có rất nhiều nhân sĩ tiến bộ, cả luật sư hàng đầu Thượng Hải cũng đứng về phía cô ấy, bà dốc hết tài sản ra có mời được luật sư không? Quản sự Thái nhìn Đại lão gia nhà họ Tần, lạnh lùng nói: “Huống chi, những doanh nhân giàu có trong thương hội Ninh Ba đó tài giỏi cỡ nào, ông cũng không nghĩ vị bên trên bây giờ quê ở đâu?
Thái phu nhân dẫn theo con trai bước vào cửa, quản sự Thái hỏi: “Bà tiễn Phó thiếu gia và Nhã Vận tiểu thư lên xe rồi chứ?
“Hai vị ấy tự lái theo xe nhà mình rời đi rồi.
Thái phu nhân nói với ông chồng già nhà mình xong, quay qua ôm cháu trai đang ngủ say trong lòng con dâu rồi nói với con trai: “Thằng cả à, con nói chuyện rõ ràng với vợ con đi. Chúng ta kiếm sống nhờ vào Đông gia thì phải làm việc cho Đông gia. Trước kia Đông gia không để Tần gia vào mắt, chúng ta làm ăn được chút vẫn có thể chiếu cố sui gia. Giờ Nhị thiếu đích thân hỏi tới chuyện này, e rằng sau này chúng ta không thể giúp đỡ được gì nữa. Vợ con là đứa con cố chấp hiếu thắng. Chúng ta cũng hết cách, đành để nó tự suy nghĩ rõ ràng, muốn đi về cùng con hay là ở lại…
Lời của bà Thái không nặng không nhẹ, nghe như đang nói với con trai nhưng là đang yêu cầu con dâu chọn phe, hoặc quay lại với họ, hoặc ly hôn và về nhà mẹ đẻ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây