Ni Nhi chải đầu cho Tần Du, Tần Du tiếp tục nói với Vân Nhi: “Tôi đi Thượng Hải tìm đại thiếu gia, khi đó tôi chỉ nói với cô, tôi sẽ đến đón cô, cũng không nói tôi sẽ ly hôn. Đứng ở góc độ của cô tìm hiểu thì tất nhiên tôi vẫn là Đại thiếu phu nhân nhà họ Tống, sau khi trở về nhà lớn sẽ đi theo con đường của phu nhân. Khi đó người chân chính đối xử thật lòng thật dạ với tôi chỉ có phu nhân. Nếu như tôi thật sự trở về, dưới tình huống chồng không yêu thích, người hầu cùng tôi lớn lên lại bò lên giường cha chồng, cô muốn làm tôi khó chịu thêm hay sao? Không chỉ là khó chịu, tôi còn phải đứng trước mặt phu nhân và khốn cảnh lục đục gia môn, nói với phu nhân con dâu dạy dỗ ra một thứ mặt dày, thế mà tùy tiện bò lên giường lão gia, mà tôi cũng oan lắm, rõ ràng giao phó cô cho phu nhân, là phu nhân không trông nom cô cho tốt. Cô biết lúc kia, không có tình cảm với chồng, ngay cả mẹ chồng ưu thích mình duy nhất cũng có thể hận mình, tôi còn có đường sống không?
Máu trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Vân Nhi dường như mất sạch, tựa như tất cả máu đều rút lên mặt Tống lão gia. Khuôn mặt của Tống lão gia lại đỏ bừng lên.
Vân Nhi không nhịn được ngã ngồi trên mặt đất, Ni Nhi đưa tấm gương cho Tần Du, Tần Du cầm tấm gương soi: “Nhìn đẹp mắt đó.
“Đúng không tiểu thư! Em cũng cảm thấy vậy, chờ lát nữa phối thêm trang sức lông vũ cho tiểu thư sẽ nhìn rất đẹp.
Vân Nhi lúng ta lúng túng nói: “Em… Em thật sự không nghĩ tới.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây