“Nói một vài lần thì cũng thôi, nhưng nói nhiều thì khác gì tôi keo kiệt đâu chứ? Sau đó tôi quyết định sẽ rời đi nên không quan trọng nữa, bà ta đến đòi, tôi mỉa mai bà ta. Vì chuyện này, bà ta nói sau lưng tôi rằng tôi đẹp thì ích gì chứ? Chẳng phải cũng có kết cục giống nhà chính à.
Thấy bà ba nói Tiểu Du sẽ có kết cục giống nhà chính, Tống lão gia thầm nổi giận, bà ba cũng xứng nói Minh Ngọc à? Ngay sau đó ông ấy lại thấy áy náy, nếu không do ông ấy, không ai dám nói Minh Ngọc cả, thậm chí ngay cả người như bà ba cũng không xuất hiện.
Đồ ăn bắt đầu được bưng lên, Tần Du gập tờ báo lại: “Những năm qua, Nhị di thái đã có nền móng vững chắc, Tam di thái móc nối khắp nơi, Tứ di thái đáng thương vẫn luôn sống trong lo sợ, còn hận bụng mình không được tích sự gì, không có con trai để nương tựa, lần này bà ta lại sinh thêm đứa con gái nữa, chắc sẽ càng thêm bất an đúng không?
Tần Du lái xe nên không uống rượu trước bữa ăn, vẫn uống Cocacola, sau khi cụng ly với họ, cô nói với Trương Phúc Hỉ: “Ông Trương, ông nói tình huống cơ bản của máy in Cohen cho ông chủ Hầu biết đi.
Trương Phúc Hỉ và ông chủ Hầu bàn chuyện máy in Cohen, Tần Du bổ sung bên cạnh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây