“Trước đó ông đã kiếm rất nhiều lợi nhuận, có thể trả được khoản nợ cho bên trên không thành vấn đề gì. Bằng không ngân hàng cho ông vay tiền là dựa theo thứ mà ông thế chấp, tính theo 70% giá trị hiện hành. Một khi ông không thể gia hạn khoản vay thì sẽ tịch thu vật thế chấp của ông, những ngày qua giá phòng tăng lên rất nhiều, như vậy còn không phát tài sao?
Những lời này của Tống lão gia đã đâm vào tim Lỗ Hồng Đạt. Đám người Đông Doanh đều đã thành tinh, họ chỉ đầu cơ tích trữ, có thể kiếm được mấy đồng tiền lời? Tháng đầu ông ta cũng kiếm được một ít lợi nhuận nhưng số tiền bán vải ít ổi đó sao nhiều bằng tiền mua nhà được chứ? Vả lại vào lúc đó Hải Đông đã tung ra Trâm Bích Ngọc gì đó nên ông ta chẳng chiếm được bao nhiêu thị trị của Hải Đông. Cộng thêm kể từ lần thái thái tham quan và váy Hằng Nga trở nên phổ biến, doanh số bán hàng của ông ta tuột dốc không phanh, tài sản của ông ta đã bị thế chấp hết, vải vóc vẫn tồn đọng trong nhà kho khiến ông ta nợ người Đông Doanh rất nhiều tiền.
Sau khi hội trưởng Hình đến nơi thì cuộc họp mới được bắt đầu: “Lần này Hải Đông làm rất hay đấy. Ông chủ Tống, trong cuộc họp trước ông đã nói sẽ tăng thu giảm chi, thì ra dùng biện pháp này ư?
“Tôi già rồi! Già rồi nên phải lùi về sau thôi, con trai nói gì thì là cái đó, có gì các ông cứ hỏi thẳng thằng bé đi.
Hội trưởng Hình nhìn Tống Thư Ngạn: “Lần trước tôi có đến tham quan Hải Đông cảm thấy nó cực kỳ mới mẻ, không biết ông chủ Tiểu Tống có chịu chia sẻ một ít kinh nghiệm mới mọi người hay không?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây