Phó Gia Thụ nghĩ một chút, nói với Tần Du: “Hoặc là một bộ trâm bích ngọc kia, quỳ xuống xin tha thứ. Hoặc là vợ chồng cãi nhau, đầu giường cãi nhau, cuối giường làm hòa. Anh đoán, chú Tống cho rằng nam nhi dưới đầu gối có vàng, cho nên lần đầu tiên giải thích đương nhiên sẽ không quỳ xuống. Như vậy đó.
Ở nhà cũ, ai mà chẳng biết Tống lão gia đối với thái thái chỉ có tôn trọng mà không động vào lấy một chút, chắc đầu óc của ông ấy không phải mất trí đấy chứ, Tần Du có chút khó tin nhìn Tống Ngạn Thư.
May mắn là Phó Gia Thụ đoán được, không cần tự mình nói ra, Tống Thư Ngạn vì cha mình mà xấu hổ, hơi gật đầu.
Tần Du nhìn anh ấy: “Ông ấy lại có thể làm chuyện ghê tởm như vậy.
“Ông ấy nói là tìm mẹ anh nói chuyện, nhưng có uống rượu, có chút không đúng. Tống Thư Ngạn nói xong lời này xong, chính anh ấy cũng không tin lắm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây