“Dù sao, một trong số chúng ta, tất nhiên vẫn phải trở thành chủ. Quan hệ của 2 chúng ta, tất nhiên là không gì phá nổi. Điểm này, tôi đã rõ, anh còn không rõ sao?
“Nhận rõ, nhận rõ con mẹ nó cậu cùng cô ấy.
Nghĩ đến việc hai người họ ngắm trăng gần như cả đêm, Tống Thư Ngạn không muốn nhìn vào khuôn mặt này nữa, anh ấy sợ lại không kiềm chế được đấm anh một cái, anh ấy tức giận bỏ đi, dọc đường phải nén cơn giận, tự nhủ phải nói tốt về xưởng Hưng Hoa, cha anh ấy không thiên về máy móc nội địa như anh ấy.
"Đúng vậy, tôi đã nói với anh ấy, để anh ấy làm thêm hai chiếc nữa, đừng để họ làm thử nghiệm trong nhà máy, hãy làm thử nghiệm trực tiếp ở chỗ chúng ta, nếu nó ổn định như tháng trước, thì chúng ta sẽ sử dụng chúng trong giai đoạn thứ nhất và thứ hai cho nhà máy mới của chúng ta. Anh nghĩ sao? Anh tính toán xem chúng ta có thể tiết kiệm được bao nhiêu tiền khi mua số máy móc này ? Số tiền ấy có lẽ đủ để xây dựng một nhà máy."
Tống lão gia tính toán một chút: “Nếu thật là như vậy, chúng ta phải nhanh chóng xây dựng nhà máy, và chúng ta cũng không phải lo lắng về máy móc nhập khẩu. Bất luận là thời gian hay tiền bạc thì có thể tiết kiệm được khá nhiều. Giờ hỏi ý kiến ông chủ Niên một chút xem sẽ mất bao lâu để xây dựng những nhà máy này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây