“Phương thái thái à, trên thương trường kết duyên phải nhiều hơn kết thù mới được. “Đập bàn trong kinh ngạc có một câu thế này “cần gì phải có gió mới căng buồm, nghĩa gốc là đời người biết nay chẳng biết mai, cần gì phải cố chấp truy tìm. Sau khi tôi đọc xong thì tôi cho rằng cũng có thể hiểu là khi gió lớn không thể kéo căng buồm, làm người thì phải để lại đường sống. Hôm nay tôi cho ông chủ Niên cơ hội này, chính là tôi đã để lại đường sống, vẫn cho một cơ hội kết duyên. Nhưng ông ấy không quý trọng cơ hội này, tôi cũng không thể nể tình ông ấy và bác Phó có quan hệ đồng hương cho ông ấy thêm một cơ hội nữa. Như vậy thì tôi sẽ trở thành người không hề có chút nguyên tắc nào.
Tần Du nói, hai vị thái thái nghe, cảm thấy vô cùng đúng, nhưng lại phát hiện cái gì cũng không được nói rõ. Hai người thắc mắc trong lòng, thì thầm lên xe rời đi.
Phương thái thái về nhà, quả thật không kìm được gọi điện thoại cho Niên thái thái, nói với bà ta những lời nói mà Tần Du đã nói, những câu nói tưởng như đã nói mà thực ra cái gì cũng chưa nói.
Niên thái thái về nói với lão gia nhà mình. Niên lão gia nửa tin nửa ngờ, nghe Tần Du muốn ông ta đích thân đến xin lỗi thì giận tím mặt: “Cô ta nghĩ mình là cái thá gì? Cùng lắm cũng chỉ là một con chó dưới tay bà Dương. Bà Dương nắm quyền, cô ta chỉ là quản lý bộ phận đại lý máy dệt, mà có thể nhúng tay vào chuyện đất đai của bộ phận bất động sản à. Đúng là, tôi không hiểu rõ từng li từng tí về Cửa hàng tây, nhưng vẫn phân biệt được rõ ràng. Thực sự cho rằng chỉ dựa vào máy in nhà họ Tống là có thể đứng vững ở Minh Thái, muốn làm gì thì làm à.
“Lỡ như...
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây