Phó Gia Thụ nhớ lại khi anh mới học lái xe, tay chân lóng ngóng, không thể phân biệt được bên trái và bên phải, anh ấy đã luyện tập tiến lùi, trái phải ở số một không biết bao nhiêu lần?
Anh học lái xe cả tháng trời, nhưng ngồi trên xe thì người vẫn run như cầy sấy. Cô mới ngồi trên xe được một tiếng rưỡi đã có thể lái xe như người lão luyện như anh. Không không không, người lái xe lão luyện như anh cũng không ngông cuồng như cô.
Trong khi Tần Du đang chăm chú tập lùi xe, Phó Gia Thụ cuối cùng đã lấy lại được bình tĩnh.
Tần Du ngồi trên chiếc xe cổ cả thế kỷ này, ôn lại kỹ năng lái xe, đột nhiên cảm thấy mảnh đời còn thiếu của mình lại được hoàn thiện thêm một phần nhỏ.
Cô nhìn vào bảng điều khiển trung tâm, không, chiếc xe này không có bảng điều khiển trung tâm, không có công tơ mét. Tóm lại trước mặt chỉ nhìn thấy một cái logo xe.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây