“Thông cảm? Tôi thông cảm cho sự bất lương của anh dành cho vợ tôi à?
Phó Gia Thụ cúi đầu cười, sửa lại lời anh ấy: “Vợ cũ.
Lúc này, dưới ánh đèn mờ ảo, Tống Thư Ngạn nhìn khuôn mặt tím bầm kia, thật sự chỉ muốn đấm cho đối phương thêm mấy cái, chỉ là bây giờ anh ấy đã bình tĩnh lại. Mỗi câu nói của Tần Du đều tiến vào lòng Tống Thư Ngạn, lúc đó anh ấy sợ hai người không còn liên quan sẽ mất Tần Du mãi mãi. Giờ phút này, sau khi bình tĩnh lại, Tống Thư Ngạn nghĩ mình làm cô đau khổ nửa đời, bây giờ bản thân thế này chẳng phải đáng đời hay sao?
“Tôi sẽ không buông bỏ Tần Du! Tôi sẽ theo đuổi cô ấy một lần nữa. Người ta thường nói đường xa mới biết sức ngựa, lâu ngày mới rõ lòng người. Nếu mình đã nợ Tần Du nửa đời trước thì dùng nửa đời sau yêu thương, chiều chuộng cô để trả.
Phó Gia Thu đưa tay ra: “Thế thì cạnh tranh công bằng? Hơn nữa, tôi tin chúng ta đều là người rộng lượng, dù ai trong hai ta kết lương duyên với Tần Du cũng sẽ không ảnh hưởng tới tình bạn của cả hai, anh thấy sao?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây