Tuy hành động tựa vào tường vừa rồi của Phó Gia Thụ rất hèn, nhưng những lời nói ban nãy anh nói với Tống Thư Ngạn cũng rất khiến người ta tức giận, nhưng có hèn hơn nữa thì anh cũng bị đánh vì cô, Tần Du tức giận nói: “Anh không biết tránh đi à? Sự linh hoạt lúc cưỡi ngựa của anh đâu hết cả rồi?
Nghe thấy tiếng hét đầy tức giận nhưng lại mang theo sự quan tâm của Tần Du, Phó Gia Thụ bị đánh đến nỗi mặt như biến thành cái đầu heo cười ha hả nói: “Đúng là anh đã giấu anh Thư Ngạn giúp em, chung quy cũng là lỗi ở anh, để anh ấy đánh vài ba cái cho hả giận cũng là điều nên làm mà.
Không ngờ tên này lại nghĩ như thế?
Tần Du lại không nghĩ thế: “Hả giận cái gì? Anh ấy có tức cái gì cần phải xả giận đâu? Anh nghe theo lời của anh ấy quan tâm đến vợ của anh ấy, anh hết lòng vì bạn bè. Anh không nói cho anh ấy biết sự thật là yêu cầu của tôi, anh hết lòng hết dạ với một người bạn như tôi. Xét về hai bên, anh đều làm những chuyện mình nên làm, tại sao anh ấy lại đánh anh chứ?
Tống Thư Ngạn nghe thấy Tần Du nói đỡ hết lời cho Phó Gia Thụ như thế thì cơn giận trong lòng anh ấy lại bùng lên, người trong lòng mình bắt tay với bạn mình lừa dối mình. Tống Thư Ngạn nghiến răng nghiến lợi nói: “Không biết anh nên gọi em là Tần Nhã Vận hay là Tần Du đây?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây