Lời nói này như đâm vào trong tim Tống thái thái, bà ấy đã phải chịu đựng cuộc sống như thế bao lâu rồi? Nước mắt đã thấm ướt bao nhiêu chiếc gối?
“Thế thì cũng không thể… Không thể cái gì chứ? Tống thái thái không nói được, không thể giấu con trai? Con trai làm ra chuyện như thế chẳng lẽ không quá đáng sao?
“Sau khi cháu đến, biết anh ta tránh cháu, cháu đã đi tìm việc trước, biết được Hải Đông là khách hàng chính của cửa hàng đồ tây của chúng ta, cháu vốn đã định đến Vũ Hán tìm anh ta. Một là để trao đổi chuyện làm ăn, hai là nói rõ ràng với anh ta, cháu đồng ý ly hôn. Ai biết anh ta lại động tâm với cháu. Cháu vừa là người vợ bị anh ta bỏ rơi ở khách sạn, lại vừa là người phụ nữ mà anh ta theo đuổi cuồng nhiệt. Bác gái, bác nói cháu nên nhìn anh ta thế nào đây?
Nghe Tần Du nói vậy, cũng đã mất thời gian hai ngày trên đường tới để nghe quá nhiều những lời nhận xét của con trai đối với cô con dâu mà bà ấy quen lại như không quen này. Tống thái thái cảm thấy không đúng lắm rồi lại thấy chẳng có gì sai.
Lẽ nào chỉ con trai mới có thể ly hôn, vì sao Nhã Vận không thể đề nghị ly hôn? Nghĩ lại, Nhã Vận vừa bị vứt bỏ vừa bị theo đuổi, trong lòng con bé sẽ khó chịu cỡ nào, không chỉ vậy, có khi còn thấy mắc ói thì sao?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây