Năm đó, khi gả vào nhà họ Tống , bà ấy phải đối mặt với một người đàn ông mà mình không muốn, bà ấy tự dặn lòng mình phải nhẫn nhịn chờ đợi. Bản thân phải đợi rất lâu người đàn ông miễn cưỡng đồng ý ở bên mình. Đêm đó người đàn ông vô cùng gượng ép, còn bà ấy thì rất đau đớn, bà ấy chỉ có thể tự nhủ có con rồi sẽ không sao.
Trong những ngày đó, nửa đêm nằm mơ đều phải bật dậy, mờ mịt không biết phải làm sao, ban ngày ép mình phải trở thành thiếu phu nhân của nhà họ Tống đêm một mình khóc ướt gối, khi đó bà ấy mới mười tám tuổi
.Cuối cùng bà ấy cũng có thai, cầu xin Bồ Tát phù hộ, trong bụng có một bé trai, chỉ cần bà ấy sinh được cháu trai trưởng cho nhà họ Tống, sau này cha mẹ chồng cũng sẽ không gây khó dễ cho bà ấy nữa. Rốt cuộc thì Bồ Tát cũng nghe thấy lời nguyện cầu của bà ấy, ban tặng một đứa bé trai to béo.
Sau khi có con trai, bà ấy như có phương hướng và dũng khí để sống, từ đó dốc lòng nuôi nấng con trai, mà con trai bà cũng rất ngoan, rất có chí tiến thủ, luôn học giỏi. Con trai do Nhị di thái sinh ra không có cách nào so với con trai của bà ấy.
Con trai mình được ra nước ngoài du học, viết thư gửi về nói mình không muốn cuộc hôn nhân ép buộc này, bà ấy cũng từng hơi do dự, cũng từng nghĩ tới chuyện từ hôn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây