Lục di thái vẫn kiên trì với ý kiến của mình: “Đại thái thái cho người đưa Đại phu nhân lên Thượng Hải rồi. Các bà cũng chưa từng gặp Đại phu nhân nhà bọn tôi. Đại phu nhân thực sự đẹp như tiên giáng trần ấy. Còn là con gái nhà giàu được dạy dỗ từ nhỏ nữa, có tri thức hiểu lễ nghĩa, sao Đại thiếu gia lại thích cái loại bên ngoài đó được?
Niên thái thái mỉm cười: “Lục thái thái, cô cũng chỉ biết có chút ít vậy thôi, không biết thế giới muôn màu muôn vẻ ở bên ngoài. Đúng là núi cao còn có núi cao hơn. Tôi coi như là người từng thấy Thập Lý Dương Trường. Nhìn thấy Tần tiểu thư kia, cũng phải khen cô ta một câu tuyệt sắc nhân gian đấy. Đại thiếu gia nhà các cô thích cô ta cũng chẳng kỳ lạ gì. Hôm nay tôi chỉ kể về những điều lý thú ở Thập Lý Dương Trường thôi, không nói sâu vào. Cô cũng đừng nói ra ngoài, đến lúc đó Đại thái thái biết được, con dâu đi tìm con trai, con trai còn theo đuổi người phụ nữ khác ở bên ngoài, e là lại phiền lòng đấy.
“Sẽ không nói ra ngoài đâu, tôi chỉ tò mò mà thôi. Lục di thái biết mình đã nói nhiều, không dám nói thêm nữa.
Niên thái thái cũng không tiếp tục chủ đề này nữa, mà đổi sang chủ đề khác, Lục di thái nghe mà phân tâm, không biết tiểu thư ở bên ngoài thế nào rồi?
Tống lão gia đánh bài cả một buổi chiều, dẫn Lục di thái ăn đầy một bụng bánh kẹo nước trà, cũng nghe được đủ mọi chuyện về.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây