Bị Phó Gia Ninh nói ra với giọng điệu ngây thơ như vậy, Đại thiếu gia nhà họ Niên nhíu mày nhìn vợ đang ngồi trên sô pha nói chuyện với mẹ con nhà họ Hồ ở bên trong.
Sao có thể nói như vậy được chứ? Thế chẳng phải đắc tội khách quen nhà họ Phó này à? Bọn họ giật dây bắc cầu hai nhà, đâu phải để gây thù.
Phó Gia Thụ cũng thật là, tới xem mắt thì xem mắt, không thích thì thôi, tại sao còn dẫn cô gái khác tới.
Bây giờ Phó Gia Ninh bị nói ngay tại chỗ như vậy, rõ ràng không nể mặt nhà họ Niên chứ còn gì?
Tần Du nhìn Phó Gia Ninh đeo đầy trân châu đá kim cương trên người, vươn ngón tay mảnh khảnh ra chọc đầu Phó Gia Ninh: “Ngốc à? Em không biết biện bạch với chị dâu cả ngay lúc đó sao, có cái gọi là giàu thì cứu giúp khắp thiên hạ, nghèo thì giữ mình trong sạch. Không thích trang sức có thể khen là thanh lịch tao nhã, thích trang sức cũng có thể nói một tiếng ung dung hào hoa, đó mới là đạo đãi khác. Lời nâng một bên dìm một bên không thông minh chút nào. Em thì hay rồi còn rơi vào bẫy của người ta, cố ý nói ra chuyện xấu mặt của anh em, hại anh em đấy hử?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây