Hóa ra là vậy à? Cô nghĩ là tiện đường. Trong lòng Tống Thư Ngạn càng thêm vui vẻ: “Vẫn nên nói về máy in đi, cơ bản thì tôi đồng ý dùng máy in của các em, nhưng về phần giá cả, chỉ thấp hơn hai xưởng lớn một chút, phụ thân tôi cho rằng không đủ để hấp dẫn bọn tôi, cho nên chúng ta cần phải bàn lại, sáng ngày mai em muốn tới xưởng Hưng Hoa nhỉ? Buổi chiều ngày mai em và Kiều Hi đi Hải Đông?
“Được, mặt giá cả thì có thể bàn bạc lại.
Trong lúc hai người đang nói chuyện phiếm, chợt nghe thấy có người kêu: “Thư Ngạn!
Tống Thư Ngạn quay đầu lại, thấy một nam một nữ vừa bước xuống xe, đang đi về phía bên này, trong lòng Tống Thư Ngạn mừng thầm, ngay cả ông trời cũng muốn giúp anh ấy, anh ấy cười chào đón: “Hồ nhị ca.
Người đàn ông tầm hai sáu, hai bảy tuổi, đeo một cặp kính gọng vàng, dáng vẻ anh tuấn nho nhã, thành thục ổn trọng, mà cô gái đi bên cạnh anh ta, chắc cũng chỉ mới hai mươi nhỉ? Làn da trắng nõn, gương mặt tròn tròn, dáng vẻ như châu tròn ngọc sáng, trông rất phúc hậu, nếu đặt vào mắt người thường thì nhan sắc của cô gái này cũng được xem như là trên hạng trung một chút, nhưng nếu so sánh với người đàn ông này, thì có vẻ trai có sắc, không biết gái có tài không?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây