“Cháu và anh Thư Ngạn không thể so sánh được, cậu ấy đã có thể một mình đảm đương Hải Đông, còn cháu thì suốt ngày phiền muộn về máy móc. Không gấp, không gấp! Phó Gia Thụ vội vàng thanh minh.
Ông chủ Niên vỗ vai Phó Gia Thụ: “Gia Thụ đến rồi, vậy cùng nhau ăn tối đi, vốn dĩ muốn để ba cháu tìm cháu đến ăn đó.
“Hôm nay mẹ cháu đã nấu mì hải sản ở nhà, cháu đã ăn một bát lớn rồi ạ. Phó Gia Thụ mượn cơ hội này để hoàn thành nhiệm vụ: “Cháu còn phải về xem bản vẽ, chắc không đi đâu ạ, các chú các bác ăn uống vui vẻ nhé.
Phó Gia Thụ tìm lý do chuồn mất, Phó lão gia lắc đầu, bất lực cười: “Đứa trẻ này, đầu óc cứng ngắc. Đừng quan tâm nó nữa, đi thôi, chúng ta đi ăn cơm.
Trên bàn ăn, mọi người ăn uống cụng ly với nhau, Tống Thư Ngạn im lặng ngồi ở đó, không muốn xã giao, anh ấy thật không biết Phó Gia Thụ là như thế nào? Một bên thì nói không theo đuổi Tần Du, một bên lại tiếp xúc với Tần Du từng giây phút.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây