Cô chịu khổ, đáng giá; Thịnh Trường Dụ chịu khổ thì không có giá lắm, Ninh Trinh rất áy náy.
Thịnh Trường Dụ ôm cô vào lòng, nhẹ hôn lên tóc mai ướt mồ hôi của cô: “Ninh Trinh, là anh tự chuốc lấy khổ. Em mới đúng là chịu hết tròng trành.
Trong lòng anh không buông bỏ Ninh Trinh mới làm bản thân thành ra thế này.
Hai người đều thương tiếc cho nhau.
Ninh Trinh ôm chặt anh, dịu dàng hôn lên môi anh, khẽ gọi anh: “Trường Dụ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây