Lão phu nhân nhíu chặt lông mày, rất không hài lòng: “Gọi nó trở về! Nếu không phải Phùng thị khuyến khích, nó cũng sẽ không lấy Đới thị. Người một nhà Phùng thị, thành sự không có bại sự dư, cõ lẽ nên đuổi đi!
Bà ta nhìn Ninh Trinh, chờ Ninh Trinh trả lời.
“Mẹ, A Khoan nói, đều là lỗi của cậu ấy, cậu ấy bị Vân Hề hấp dẫn, lén kết hôn với cô ta. Cậu ấy cũng không trách vú nuôi, cũng không trách lúc trước chúng ta đón Vân Hề vào phủ. Cậu ấy hiểu được, đây là chuyện tốt.
Cậu ấy mới là người bị hại nhiều nhất, rất thống khổ. Cậu ấy không lôi kéo nhiều chuyện, hà cớ gì chúng ta phải tự nhận sai lầm? Ninh Trinh thản nhiên nói.
Cô không giúp, cô còn muốn đâm lão phu nhân một nhát.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây