Anh có chút bực bội, giống như bị nhìn thấu tâm tư, im lặng liếc nhìn Ninh Sách.
Ninh Sách: “Cảm ơn đốc quân. Nếu em ra mặt thì dời suất của cô ấy sang năm sau cũng được, không vội."
Thịnh Trường Dụ: ...
Anh có cảm giác như mình đã uổng công vô ích.
Ninh Sách thấy anh không biết nói gì, liền chủ động bày tỏ lòng trung thành: "Giết Diêu An Trì là do ba anh em bọn anh cùng lên núi. Lúc đó anh đồng ý giúp Trinh nhi, bây giờ cũng sẽ không thay đổi ý định ban đầu. Đốc quân, em yên tâm, anh hiểu rõ chừng mực."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây