Trình Bách Thăng: “Sẽ có một ngày, Trường Dụ sẽ tự nói với cô.
Anh ta lại nói, “Chuyện đi chơi, cô cứ sắp xếp, tôi sẽ khuyên cậu ấy. Nếu không được thì để tôi lo, cô cứ đi bình thường.
Ninh Trinh cười khổ: “Không thể để anh khó xử.
“Cô không sai, hơn nữa cô đã nói với lão phu nhân rồi. Cô không đi, không biết bên lão phu nhân sẽ nghĩ thế nào. Coi như cô nợ tôi một lần. Lần sau tôi cần cô giúp đỡ gì, cô cũng cố gắng giúp tôi một lần, coi như chúng ta hòa nhau, được không? Trình Bách Thăng hỏi.
Ninh Trinh cắn môi: “Được. Bách Thăng, cảm ơn anh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây