"Anh là phu quân tương lai của em, là chỗ dựa cả đời này của em, đương nhiên là một trong số đó." Cố Vãn trả lời.
Nhưng Hoắc Tây Châu nghe xong lại hơi nhíu mày, hiển nhiên là không hài lòng với câu trả lời này lắm: “Chỉ vì anh là phu quân của em, là chỗ dựa của em? Không còn gì khác?"
Anh nhớ cô từng thề thốt nói thích anh, quan tâm về mặt tình cảm không được tính sao?
"Khác, đương nhiên là cũng có thứ khác." Cố Vãn hơi cúi đầu xuống, ngượng ngùng không nói tiếp.
Nguy hiểm quá! Suýt nữa thì để Hoắc Tây Châu nhìn thấu cô tạm thời chỉ coi anh là cây đại thụ lớn để ôm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây