"Thiếu tướng!" Một sĩ quan trợ lý khác chạy tới, thì thầm mấy câu ở bên tai Hoắc Tây Châu.
Hoắc Tây Châu nhất thời nhếch khóe môi nở nụ cười lạnh lùng lại quyến rũ: "Được ! Sĩ quan trợ lý Chu, anh làm chuyện này rất kịp thời, đi, lấy đồ tới đây."
"Dạ!" Sĩ quan trợ lý Chu rời đi.
Chưa đầy hai phút sau, đối phương trở lại, tay xách theo... thứ gì đó được bọc trong một tấm vải bông màu đen, nhìn nó trông giống thứ hình cầu.
Khứu giác của Cố Vãn luôn rất nhạy bén, cô lập tức ngửi thấy mùi máu tanh, hạ tầm mắt nhìn vào túi đồ sĩ quan trợ lý Chu xách tới, trong lòng thầm đoán... đừng nói đây là đầu người đấy nhé?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây